Thứ Hai, 24 tháng 6, 2013

__Tản mạn về “Bom” 2013

   
    - Bom ở đây là bom tấn và tất cả đều là sản phẩm của Hollywood. Nơi duy nhất trên thế giới có khả năng sản xuất ra những bộ phim có kinh phí khổng lồ và bộ máy PR vượt trội hơn bất cứ nền điện ảnh nào trên thế giới. Xin điểm lại một số bom tấn bom tạ mà tôi quan tâm, một số phim tôi thậm chí còn không muốn xem, một số xem trên máy tính.
    - Phim hay là gì: là bạn cố nhịn đến hết chứ nhất quyết không chịu bò ra WC để xả nỗi buồn tự nhiên
-------
    Đầu tiên, xin đề cử “Siêu phẩm” Lãng quên, Oblivion, của Tom Cruise, phim không dở nhưng vớ va vớ vẩn, quả bom này chỉ nổ be bé và nhanh chóng rơi vào quên lãng như chính tên của nó. Lời bình ngắn gọn nhất cho sự thất bại của phim này là “nếu không thông minh thì đừng tỏ ra nguy hiểm”. Doanh thu/chi phí sản xuất: 89/120 (đơn vị triệu $). Về cá nhân tôi thì phim này có những đoạn chiến đấu thực sự đẹp mắt và một số khung cảnh ấn tượng, về không gian và tương lai.
    Jack and the Giant Slayer, đây là một bom tấn thực sự với sự tham gia của đạo diễn Bryan Singer danh tiếng. Tôi thực sự rất thích phim này mặc dù chỉ được chiêm ngưỡng bản DVD qua máy tính. Với chi phí 195 và doanh thu 65 thì đây thực sự là một thất bại lớn về tiền bạc của một siêu phẩm 3D. Về nguyên nhân, có lẽ là, trẻ em và trẻ em đã lớn không còn tin vào các câu chuyện cổ tích nhân hậu. Bằng chứng là những biến thể cổ tích đen tối vẫn ăn nên làm ra như “Bạch tuyết”, “Hansel and Gretel”.
    G.I.Joe: Retaliation. Với doanh thu chỉ 122/130 thì cũng khó có thể cho nó là thất bại khi doanh thu ở thị trường ngoài Bắc Mỹ là 247 nâng doanh thu toàn cầu là 369. Tôi chưa xem phim này nhưng ấn tượng nhàm chán từ hồi xem phần 1 thì nhớ rất rõ. Đơn thuần là những màn hành động đặc xệt kỹ xảo máy tính, liên tục liên tục. Bạn sẽ nhanh chóng ngấy nó như một bát phở bị cho quá nhiều thịt.
    Oz The Great and Powerful: Một bom tấn thực sự nếu xét trên khía cạnh doanh thu và chi phí 234/215. Đắn đo mãi tôi mới quyết định xem phim này, lý do, cần kiểm nghiệm trước khi cho con gái nhỏ xem. Là một bức tranh nhiều màu sắc na ná như Alice ở sứ xở kỳ diệu của Tim burton, tuy nhiên ở chi tiết thì lại mất cân đối. Ngây thơ thì lại ngây thơ quá, mà ác thì lại ác quá thể, điều này đem lại một cảm giác ngờ ngợ khó chịu khi xem. Lửng lơ như vậy lên nó cũng làm ăn được, thu đủ bù chi. Kết luận cuối cùng của tôi là, trẻ nhỏ không nên xem phim này.
    Mùa hè là mùa ra mắt của các “Bom”. Trái đầu tiên nổ mạnh thực sự là Ironman 3. Nổ rất to và hoành tráng khắp thế giới. Một câu truyện kế tiếp hay và hài hước hơn hẳn phần 2, nhưng vẫn thua kém phần đầu. Và đặc biệt ấn tượng của Avenger quá sâu đậm và thời điểm ra mắt không quá xa nhau, Ironman3 đem đến ít nhiều thất vọng cho bản thân tôi ở khía cảnh cảm xúc phim.
Startrek: Chìm vào bóng tối, tôi thích phim này hơn hẳn Người sắt 3, dù hành động liên tục, tiết tấu nhanh hơn hẳn Statrek một nhưng nó vẫn thong thả hơn Ironman3. Người xem có được những phút chiêm nghiệm màn ảnh. Không bị hình ảnh hoành tá tràng săn đuổi. Tuy nhiên, Startrek hấp dẫn người xem ở sự nghiêm túc chín chắn vì vậy so với phần đầu của hành trình làm mới năm 2009, Startrek 2013 vẫn là một bước lùi với chính nó.
    Cho đến khi chứng kiến màn ra mắt của “Fast & Furious”,thì bom tấn mới thực là bom tấn, mặc dù chi phí không khủng như những phim khác (160). Hay hơn hẳn những phần trước và nổi trội hơn những bom khác nổ trong cùng mùa hè. F6 đem đến những phút mê đắm với tốc độ và sự phấn khích. Những mất mát cuối phim là nốt trầm quan trọng. Nó mang lại cảm xúc bâng khuâng luyến lưu cho khán giả, kích thích niểm mong mỏi, chờ đợi những phần tiếp theo.
    Nhà trắng thất thủ “Olympus Has Fallen” đem lại không ít ngạc nhiên và sảng khoái cho người xem. Tuy không phải bom biếc gì nhưng Nhà trắng thất thủ là một phim giải trí đáng xem của mùa hè với diễn xuất đầy hài hước nhưng cũng không kém phần man rợ của Gerard Butler. Những màn giết người không ghê tay nhưng không ghê mắt, nghĩ lại thì thấy rùng mình nhưng khi xem phim thì lại hợp lý và hấp dẫn một cách kinh khủng. Tôi thích phim này nhưng vẫn ra ngoài để giải quyết nỗi buồn muôn thủa.
    Sau trải nghiệm không mấy hay ho với mấy nàng phù thủy dậm dật xứ OZ, tôi quyết định đưa con gái nhỏ trải nghiệm màn ảnh rộng với Epic: trận hùng chiến xứ sở lá cây. Siêu phẩm hoạt hình có giá 100tr$ là một bức tranh màu mè nhưng nông cạn. Người lớn thì nhanh chóng chán và trẻ em thì bỏ đi chơi chỉ sau 30 phút. Với một ý tưởng thú vị trong một khung cảnh đầm nước đầy bí ẩn và thú vị, Epic từ bỏ lợi thế của mình để tập trung khai thác yếu tố đánh đấm, hoành tráng pha lẫn nhí nhố. Chỉ làm cho người xem nhớ     Miyazaki ngay cả khi đang xem.
    Công viên khủng long 3D. Với mong muốn tìm lại cảm giác chân thực nhờ hiệu ứng 3D, tôi và ông cháu lắm chuyện đi xem phim này. Phim vẫn hay nhưng là do chính nội dung phim chứ không phải do 3D.
    Man of Steel. Trong bối cảnh viêm màng túi nghiêm trọng, tôi vẫn mò đến rạp để chiêm ngưỡng phim của Chritopher Nolan. Vẫn những tông màu xám xanh quen thuộc từ bấy lâu nay và, trên nền bối cảnh đậm chất hiện thực, Zack Snyder thổi vào đó những bố cục hình ảnh đầy tính biểu tượng, đẹp mắt và lãng mạn. Vẫn chàng trai cô đơn, râu ria rậm rạp, đi bụi lang thang để tìm kiếm chính mình như Bruce wayne năm nào, nay là Kal-el siêu năng lực. Tuy vậy ấn tượng nhất đối với tôi lại là khuôn mặt ấm áp và vô cùng nhân hậu của Amy Adams nay đã gần 40 tuổi. Chị đáng mến một cách kỳ lạ trong phim này.
    Phim hay là gì: là bạn cố nhịn đến hết chứ nhất quyết không chịu bò vào WC để giải quyết nỗi buồn tự nhiên. Lâu lắm rồi mới có một phim cuốn hút tôi như vậy. Để nhớ lại, có lẽ là lần đầu xem Seven (1997-1998),của cặp đôi Brad Pitt, Morgan Freeman đóng chính. Tôi nhớ như in hình ảnh Morgan Freman đi vào căn hộ ẩm ướt đen tối, ánh đèn pin chiếu loang loáng, ông dừng lại trước mảng tưởng chi chít chữ và đưa tay xé mạnh một mẩu giấy đóng trên nó. Roạt một tiếng và cả rạp đồng loạt rùng mình.
    Đó là World war Z. Một bom tấn đích thực của mùa hè 2013. Một siêu phẩm hoành tráng khác của Brad pitt, tuy nhiên sự xuất hiện của anh lại vô cùng giản dị và ấm áp. Có lẽ vì vậy mà phim hay.
    - P/S: Trong mùa hè, còn có Trance (Mê cung ký ức) của ông triệu phú ổ chuột và Giáo sư X, lần đầu đóng vai phản diện: cũng là một phim đem đến ít nhiều khác lạ so với các phần còn lại của "đấu trường mùa hè", tuy nhiên ngoài khuôn mặt Rosaio Dawson thì phim cũng nhanh tróng rời khỏi ký ức người xem. Phía trước, Now you see me, The Great Gasby, Tình người duyên ma... đang chờ đón