Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

__Tản mạn phim cuối năm

    Năm nay rạp và các hàng đĩa tràn ngập các phim đề cử giải Oscar, chỉ sợ không có thời gian, còn lại xem đã mắt thì thôi. Tranh thủ xem được Life of Pi, Những người khốn khổ, Zero Dark ThirtyDjango Unchained. Xen giữa những phim này là Sự chia ly, phim I-ran, giải Oscar phim nước ngoài hay nhất 2012.
    Life of Pi, lung linh đầy màu sắc. Những người khốn khổ thì hát hò ầm ĩ, khổ nhất là các diễn viên cao tuổi, hơi yếu, cố hát cho hay thì mặt đờ ra, ko diễn được nữa. Nghe một đĩa nhạc chừng 60 phút thì còn dễ chịu, thấy hay chứ oang oang 2 tiếng rưỡi đồng hồ thì không ung đầu cũng ù tai. Thế mà khán giả cũng ngồi im thin thít để xem và nghe, nghĩ cũng nể. Hát hay nhất theo mình là diễn viên đóng Marius, Đức tuấn cũng đã cover lại bài “Empty Chairs at Empty Tables” do Marius hát đoạn gần cuối phim.
    Django xem không đã bằng các phim trước của Quentin. Dấu ấn của Quentin rõ nhất ở trường đoạn bắn nhau máu me ở trang trại và nhân vật lão quản gia tinh quái, độc ác do Samuel L.Jackson đóng.
    Còn với Zero Dark Thirty, cả một quá trình dài bắt bớ, điều tra lần theo dấu vết Osama Bil Laden của CIA ở Pakistan. Hơn một tiếng rưỡi đầu, như xem phim tài liệu, còn một tiếng sau thì là phim hành động “Act of Valor”. Chất xi-nê rõ nhất trong phim đọng lại trong những giọt nước mắt của Maya, nữ nhân vật chính, chúng lăn dài xuống má khi cô ngồi một mình trong khoang chở hàng rộng của chiếc may bay quân sự cỡ lớn. Những giọt nước mắt gợi lại những mất mát, chịu đựng mà cô phải trải qua trong quá trình dài tìm kiếm thông tin về Bil LaDen và sau cuối là sự trống rỗng vô hạn.
    Từ sau “In the mood for Love- tâm trạng khi yêu” xem được hồi tháng 10, thì “Sự chia ly” , phim I –ran, Oscar phim nước ngoài hay nhất 2012, đem lại rất nhiều cảm xúc. Nếu có thể tóm gọn lại thì phim này như một se-ri truyền hình Hàn quốc dài được gói gọn lại trong 2 tiếng đồng hồ. Diễn viên đẹp, diễn xuất tự nhiên tinh tế, câu chuyện gia đình nhưng đầy lôi cuốn và logic. Kịch tính cứ tăng dần theo thời gian và cuối cùng phim mở ra cho người xem một sự bâng khuâng khó diễn tả thành lời.

1 nhận xét: