Thứ Năm, 11 tháng 11, 2010

__Phi thành vật nhiễu


    Phi thành vật nhiễu (if you are the one) nghĩa là "Không chân thành đừng làm phiền". Là một tác phẩm điện ảnh ăn khách của Phùng Tiểu Cương. Nói điều này là bởi tôi bị nhiễu bởi các bài báo viết về các phim bom tấn của Tàu, người ta hay đưa các con số như thu (chi phí) được mấy trăm triệu tệ (NDT) sau một số ngày, người ta không quy ra USD và do đó cũng không dễ nhớ là bao nhiêu. Tuy nhiên điều đó cũng chẳng quan trọng, bởi tôi và một người bạn đã rất chân thành khi xem phim này trước màn chiếu HD. Thật cảm ơn bạn đó.
    Hình ảnh của phim rất đẹp, màu sắc tươi tắn, nổi bật là một màu vàng tươi của hoa hướng dương bên cạnh màu xanh ngát của các thảm cây, rừng cây. Mỗi khung hình là một bức tranh hoàn chỉnh, bố cục đẹp và rất giàu chất thơ. Một vẻ đẹp nhiếp ảnh thực sự. Đó là một trong 2 điều rất nổi bật của phim, điều còn lại là thoại. Lời thoại nhiều, nhưng rất thành thật và nếu ta bỏ qua một vài câu nói thì sẽ rất đáng tiếc. Cát ưu, Thư kỳ và các nhân vật phụ đều đối thoại khá tốt, biểu cảm trên mặt và nội dung lời nói hoà hợp nhau (cảm ơn bạn dịch phụ đề cho phim). Và diễn xuất tựu trung lại là chỉ thoại làm sao cho tốt, cho hay. Bối cảnh câu chuyện, tính cách nhân vật và cảm xúc nó mang lại 80% từ các cuộc nói chuyện. Để từ đó phim làm ta rất vui và bất ngờ. Tính trung thực và chân thành của các nhân vật được bộc lộ qua lời nói, cách họ nói, giọng nói của họ. Nói thẳng những suy nghĩ của mình, không dấu diếm và diễn đạt rất lịch sự những ý tế nhị nhưng cần thiết cho cuộc sống. Nhiều khi người ta rất quan tâm đến các vấn đề nhạy cảm, các chuyện khó nói lên hay lảng tránh, không nói đến nó, và như vậy trước hết là đã không chân thành với bản thân mình. Cái hay và thú vị của phim cũng là ở đây, sự khéo léo và tài tình của e kíp làm phim cũng ở đây.
    Từ những cuộc nói chuyện "tầm phào" như vậy, 1 mảng đời sống của người dân Trung quốc hiện tại hiện ra với rất nhiều màu sắc, vui có buồn có, tốt có, xấu dở hơi có... Cá tính của các nhân vật cũng dần định hình. Tiết tấu khoan thai chậm rãi làm tăng thêm sự lãng mạn cho câu chuyện. Những con người tưởng rất khô khan đó dần dần được trút bỏ lớp vỏ lạnh lùng xa cách, trở lại với bản chất yêu sống và yêu đời như con người vốn có. Đến lúc này, sự hài hước đã bớt dần đi và chỉ còn đọng lại những dư vị ấm áp của một tình yêu chân thành. Và nỗ lực gây cười vào những lúc cuối của Phùng Tiểu Cương cũng không còn quan trọng nữa. Nó nhí nhố như gương mặt của Phùng :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét