Thứ Năm, 10 tháng 2, 2011

Câu chuyện giao thông


    Chương một: Cơn mưa bất chợt
    Sau mấy ngày tết ăn, chơi và ngủ, ngày đầu đi làm, trời nắng đẹp. Tâm hồn phơi phới, đường vắng, xe máy phóng nhanh, tận hưởng làn gió mát mơn man tóc mai. Sau vài cú nước rút vượt xe buýt, xe con, như có ai mách bảo, tôi giảm ga, trước mặt có một SH, bố trở con đi học, đi khá nhanh. Khoảng cách với họ chỉ con 3m, tôi sẽ vượt đây... Bất thần, ông bố quay sang phải, chắc phải có máy quay chậm mới bắt được động tác tung chưởng "phun mưa" của đại hiệp nọ, trong một tích tắc đó (Kim Dung dùng chữ sat-na), một dòng trăng trắng, giọt to giọt nhỏ có bắn sang ngang. Cũng trong sat-na đó, thằng tôi phản ứng xuất thần, đạp chết côn, tay chân đồng loạt phanh, hú hồn hú via. Tôi tránh được "mưa chưởng" trong gang tấc, nhưng chiến xa bị dính vài phần. Tạ ơn trời phật, đầu năm nhờ có đi chùa lên được phù hộ, thoát hiểm. Nhớ lại một lần, trong trời mưa phùn gió rét, xe trước cách tôi chừng chục mét, 2 cậu chàng vừa phóng vừa thả khói thuốc, bất chợt cậu ngồi sau búng mạnh tóp thuốc lên trời, một điểm đỏ sáng như pháo hoa vút lên, vẽ một cầu vồng về phia sau, và... điểm sáng đó rơi trúng ngay đầu của một em gái vừa vượt qua tôi. Hồi đó còn chưa phải đội mũ bảo hiểm như bây giờ, sau khi dụi mắt, em gái nọ phóng lên phàn nàn với mấy cậu kia, những tràng cười khả ố vang lên, em gái chỉ còn nước phóng nhanh, càng xa lũ khốn nạn càng tốt.
    Một người bạn tôi, cậu này thuộc dạng Trương phi và cũng có tí máu mặt, một lần chẳng may dính chưởng, thằng kia phóng rất nhanh nên không biết Trương phi âm thầm bám theo sau, bạn tôi theo thằng kia về tận nhà, túm cổ và táng cho kẻ phun mưa mấy cái mỏ lết sửa nước, người nhà nó xùm vào can ngăn mới thôi. Thằng bạn hổ mang lúc kể lại với tôi vẫn còn chưa hết bực. Nghĩ đến tình huống của mình, đánh thì cũng chẳng đánh đước ai, chắc cũng chỉ đến mức phi lên chửi vào mặt ông bố nọ vài câu rồi thôi, mà có khi cũng chả chửi, chỉ muốn mau mau phi thật nhanh vào nhà vệ sinh cơ quan để gột rửa ... bụi trần. hi hi :D
-----
P/s: Bản phác của Mèo và Trâu, hay Mèo và Trâu ngồi dưới ánh trăng (xin lỗi anh Hồ Anh Thái) :)))

2 nhận xét:

  1. hehe, tui bị chưởng này hoài, nhờ võ công thâm hậu nên né được mấy bận, nhưng đánh nó, hay chửi nó đâu có quay lại được sự việc, tốt nhất là cười trừ thôi

    Trả lờiXóa
  2. Em thì toàn do may mắn, không biết khi nào thì tai bay vạ gió :D

    Trả lờiXóa