Thứ Sáu, 25 tháng 6, 2010

Cải cách giáo dục: "VỀ MO"

    Vậy là công sức hô hào của vài người cầm đầu là Ông Nguyễn Thiện Nhân chính thức đổ xuống sông ... Đồng Nai đầy chất thải. Một lời từ chức của ông như cái cách của Thầy Khoa thì có lẽ có tác dụng cảnh tỉnh hơn và thế nhân cũng sẽ nhìn ông với một ánh mắt thiện cảm hơn. Như để chửi vào mặt những người tâm huyết với giáo dục, kết quả tốt nghiệp cao một cách giả tạo như trước khi công cuộc cải cách bắt đầu. Tốt nghiệp năm nay gần 100% học sinh khá và giỏi. Nguyên nhân của sự đổ vỡ này không khó, nó được không thực hiện từ gốc, và chỉ là thí điểm hình thức với Người đương thời Nguyễn Việt Khoa được lôi ra làm hình mẫu chống tiêu cực. Nguyên nhân sâu sa là người ta không muốn cải cách, người ta: những người có quyền lực thực sự của hệ thống chính trị. Vì sao họ không muốn? vì nếu làm thật, tức là phải tạo ra một thế hệ công dân mới có bản lĩnh, có tri thức thực sự, có sự độc lập trong hành động và tư duy, yêu thích tự do và sáng tạo. Lực lượng này, chính là một hiểm họa thực sự đối với các chính thể phi dân chủ, vì thế chuyện cải cách giáo dục chỉ có thể đến trong tương lai xa như tôi đã từng đề cập trong bài: "chuyện tương lai: trường học phi chính trị". Một điều đáng nói khác là cái cách các thế lực phản động tưng bừng chiến thắng của họ thật đáng sợ. Thô bỉ và ngạo mạn. Chỉ có rất ít các tiếng cảnh tỉnh yếu ớt vang lên một cách thiếu sinh khí. Phải nói đây là một dạng của chiến lược "Ngu dân dễ cai trị" bắt nguồn từ Trung Quốc. Thực ra sự phát triển như vũ bão của Trung Quốc cần phải có một lực lượng nhân lực có trình độ cao đông đảo, và chính khi tạo được đội ngũ này thì chính nó sẽ làm thay đổi bộ mặt thực sự của Trung Quốc, sự phát triển khi đó sẽ bền vững.
    Nền giáo dục phản động này chỉ tạo ra các loại người như sau: loại khôn lỏi, luồn cúi, cơ hội, con ông cháu cha, loại này sẽ là các nhà tư bản mới là lớp kế thừa cho tầng lớp cai trị hiện nay. Loại thông minh, bất mãn (thiểu số) tất sẽ phải bật ra hải ngoại tìm kiếm môi trường phát triển hoặc sống cam chịu trong nước, loại thứ ba: là đại đa số người dân lầm lũi, chỉ biết cặm cụi làm ăn, không bao giờ biết đến điều gì khác ngoài các nhu cầu cơ bản: ăn no mặc ấm, như muôn vàn con trâu trên cánh đồng vậy, hình ảnh trực quan nhất là hàng triệu công nhân lam lũ trong các nhà máy, khu công nghiệp trải từ bắc chí nam.
    Và chẳng có gì khó hiểu khi gần đây, tràn ngập trên mặt báo là các vụ giết người man rợ, lừa đảo, tham nhũng, rút ruột, mua quan bán tước, hành hạ trẻ em, nguời cắn chó, chó cắn người, các vụ vô đạo phi luân của học sinh, sinh viên, của thầy giáo, giảng viên, ( đỉnh điểm là Hiệu trưởng sẵn sàng tụt quần giữa công đường để chứng tỏ mình liệt dương). Rồi những phát biểu vô cảm, ngô nghê, mua dâm nữ sinh của quan này quan, quan nọ, sự tha hóa lan rộng và có hệ thống trong tầng lớp này (coi thường pháp luật, sự vụ lợi ích kỷ lấn át danh dự, liêm sỉ, lớn hơn lợi ích quốc gia, dân tộc) toàn là hành vi của người được học hành đầy đủ dưới mái trường XHCN cả.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét