Thứ Tư, 22 tháng 12, 2010
Spirited Away - Linh hồn đánh mất
    Nhân chú Giàng A sáng được tại ngoại, HD thanh niên- cà phê bia hội gọi điện hỏi thăm và nhân tiện xin chú tí thông tin mật để về làm cái Vinileaks chơi. A sáng tốt bụng tâm sự. “Tao cũng chả tiếc gì chúng mày, nhưng nói thật chúng mày chưa đủ tuổi làm mấy cái chuyện đó”
- Anh cứ đùa.
- Mày có thấy tao đang bị truy tố không? mất 300.000 $ mới được nói chuyện với tui bay, bây giờ mày mà công bố những gì tao cho, may thì người ta tưởng mày điên, không thì chính quyền CS nó cũng bỏ tù chúng mày mọt gông, tội gì biết không?... “hấp diêm” người từ 7 đến 77 tuổi.
- Uh, uh.
- Thôi để tao cho cái này, nó vừa lành mà lại hợp với cái hát dê hát diếc, nhưng tao chỉ có bản tiếng Nhật, nhờ Gu gờ nó dịch cho.
- Ừ, thôi thì, thank bác. Chúc bác bình an.
Và sau đây là băng thu âm một buổi làm việc của đoàn làm phim “Spirited Away – Linh hồn lưu ạc (linh hồn đánh mất) ” với Hayao Miyazaki (HM) đạo diễn kiêm biên kịch, đã được chúng tôi biên tập lại.
... HM: thì cốt chuyện sẽ có hậu, đại loại sẽ có một cô bé trong sáng, vượt qua mọi thử thách để cứu cha mẹ mình.
Trưởng nhóm Hoạ sĩ (TH): ừ, thế tại sao bố mẹ nó lại biến thành lợn.
- Tham ăn, ăn thức ăn của thần linh
- Tại sao lại ăn phải thứ ấy.
- Chúng đói và cậy có tiền có thẻ tín dụng. Bây giờ hai thứ đó là đũa phép, hô biến cái gì cũng có.
- Tại sao lại biến thành lợn.
- Bị phù phép bởi mụ phù thuỷ độc ác, và lợn thì đặc trưng cho tham lam ngu dốt ... mà tao mỏi mồm rồi nha, hỏi *éo gì lắm, làm đến đâu hay đến đấy, tao cũng *éo biết cụ thể thế nào đâu? Nội dung chính tao nói với chúng mày hôm qua rồi còn gì.
- Cứ làm như ông là Vương Gia Vệ ấy – gã hoạ sĩ lẩm bẩm.
- Tao nghe thấy rồi nhá, tao còn giỏi gấp mấy lần thằng Gay đấy nhá, mà mày có làm nhanh nhanh mấy cái background “thị trấn ma” không thì bảo. Hayao bực tức ném mạnh cục tẩy vào thằng trưởng nhóm đang làu bàu tô vẽ, mặt mũi lem luốc những xanh đỏ tím vàng, đầu tóc rối bù, một bút lông vẫn còn dính màu hồng giắt ở mang tai.
Đến lượt mình trưởng nhóm hoạ sĩ quay ra quát mấy chú diễn hoạ, “vẽ mấy cái nhà trông nó cổ cổ vào, nhưng bên trong thì hiện đại, để minh hoạ ý tưởng nhớn của đại thiên tài, nước Nhật chỉ còn cái xác cổ, bên trong thì ruỗng cả, hiện đại tất nhưng vô hồn, lạnh lẽo vô cảm ”. Hayao, vờ như không thấy, cười thầm, thằng này cũng kute đây.
- Đúng rồi, mấy con lợn đó, béo vào, ngu ngốc vào, một đàn lợn, chỉ biết ăn và ngủ, những con người mê muội ngu si không khác gì lợn, những kẻ sẵn sàng vứt bỏ linh hồn- tiếng trưởng nhóm sang sảng. “biết rồi, khổ lắm nói mãi” đây đó tiếng mấy hoạ sĩ trẻ cằn nhằn.
- Này, ông tướng, trưởng nhóm hướng về phía Miyazaki, tại sao lại nhà tắm, tắm gì mà lắm thế, phức tạp thế.
- Nó là nơi tẩy uế, nơi gột rửa tâm hồn của tất cả chúng ta, tao mơ có một nơi như thế ở thế giới này, của bất cứ thứ gì bị vấy bẩn bởi thế giới hiện đại, bởi dục vọng, bởi ham muốn vật chất, các vị thần, truyền thống, ký ức, các dòng sông ...
- Lại hâm rồi – trưởng nhóm nói thật nhỏ - ai làm chủ cái nhà tắm đó.
- Mụ phù thuỷ quyền phép, diêm dúa, độc ác, tham lam và lố bịch. Mụ ta làm tất cả chỉ vì tiền, vàng, lên mụ ta chấp nhận cô bé vào làm việc ...
- Rồi một cô bé trong trắng, dễ thương nhưng đầy nghị lực ...
- Đại diện cho những gì tốt đẹp nhất của nước Nhật ...
- Ừ, không nói em cũng biết. Mà tại sao lại để cho một con quái vật đun nước và pha chế thảo dược, lại còn đeo kính đen mo đéc nữa chứ.
- Mụ phù thuỷ rất thực dụng lên chỉ cần người làm, không quan tâm hình dáng, mà hình dáng con người ta cũng thay đổi nếu hoàn cảnh thay đổi, tuy nhiên quái vật này vẫn giữ được một linh hồn tốt. Mấy con bồ hóng bê than cũng vậyh, ngày nay cái tốt lại tồn tại ở tầng đáy của Xã hội, những thân phận nhỏ nhoi tầm thường. Một sự mâu thuẫn giữa nội dung và hình thức.
- Lại triết rồi , rõ hâm.
- Tao lại nghe thấy rồi đấy, nói xấu tao thì cũng nói bé thôi chứ. Miyazaki gằm ghè. Động não tí đi.
Trưởng nhóm lại quay ra chỉ chỏ một góc khác.
- Mấy thằng kia, vẽ thần Sông gớm ghiếc vào, hôi thối vào, ô nhiễm vào, đúng rồi, chảy ra như bùn đấy, đúng rồi, không phải cán dao, đó là tay nắm cái xe đạp, rác rưởi, rất nhiều rác rưởi, làm sạch một dòng sông bao giờ cũng mất công gấp nhiều lần làm bẩn nó. Một con rồng trắng tinh khiết vút ra, hay, mày sáng dạ đấy. Rồng – mây- nước, một quan hệ cổ xưa. Con rồng bay lượn như một dòng sông chảy, nó làm mưa xuống những dòng sông của nó. Rồng là thần sông, nước, nguồn gốc của sự sống. Sự huỷ hoại những nguồn sống. Bằng nghị lực phi thường, Mihiro đã gột rửa, đã cứu sống được thần sông. Đem lại nhiều vàng cho mụ phù thuỷ. Mà con mụ này làm hư thằng con mụ quá thể, một con lợn khác đang trưởng thành. Mihiro đã lạc vào vào linh hồn tội lỗi của nước nhật hiện đại và ô nhiễm. Một cơn gió, một sự tò mò, một sự hấp dẫn không cưỡng lại được từ phía một nơi tưởng như đẹp đẽ. Chính xác bố mẹ cô đã bị cuốn vào, và do sợ hãi trước việc đứng một mình, cô bị cuốn theo. Khi không có được sự vững vàng trong tinh thần, người ta dễ bị cuốn vào những điều mới lạ, bị bản năng dẫn lối. Nếu cả một dân tộc không tự chủ được thì sao nhỉ?
- Này, Miyazaki, sao mà lắm nước thế, khắp nơi toàn nước, anh nhiễm Nguyễn Võ Nghiêm Minh à?
- Thằng khùng kia, mày không thấy cái nước Nhật chết tiệt này toàn đảo và đảo à, mày không thấy các đại dương bao quanh các lục địa à, mày không thấy màu xanh đẹp à. Mà đừng có ví tao với mấy thằng Việt Nam mít, tao nhắc lại lần 2 đấy ...
... to be continue
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hay! Đọc mà cứ tưởng đang đọc bài của Lê Thị Liên Hoan :))
Trả lờiXóacòn phần 2 nữa, he he
Trả lờiXóa