Chủ Nhật, 26 tháng 12, 2010

... Spirited Away – Linh hồn đánh mất, part II


    12h trưa, Hayao Miyazaki cho mọi người nghỉ ăn trưa, ông ở lại xưởng phim cùng với hoạ sĩ trưởng nhóm nhắm sushi mang đi từ nhà hồi sáng cùng với rượu Sake, có một hốc tủ trong xưởng mà chỉ có 2 người cùng với tay chủ nhiệm phim biết có rượu ở đó. Bỏ vào miệng một miếng cá, nhấp một ngụm rượu, Miyazaki nói:
- Sao mấy cái nền mày vẽ tươi thế.
- Em muốn không khí nó tươi một tí, theo anh u ám thấy mẹ. Mà em cũng cho nước trong hơn đấy, xanh hơn nữa. Trông ngon mắt lắm.
- Ờ, tao thấy cũng được, nhưng bọn Mẽo không thích thế đâu, mà tao cũng đếch cần Mẽo, tao chỉ cần Oscar của nó thôi, doanh số ở Nhật đủ tiền cho tao làm vài cái mơ mộng nữa.
- Anh nghĩ sao về thằng quái “Vô diện” ?
- Tao chưa biết, tao chỉ biết nó đại diện cho sức mạnh của lòng tham, của sự xấu xa và uế tạp. Cái có thể trà đạp tất cả mọi thứ. Cái có trong mỗi con người chúng ta.
- Anh định thể hiện nó thế nào.
- Tao chưa biết
- …

Hoạ sĩ chính, nhả một ngụm khói, trầm ngâm.
- Hết màu rồi đại ca, dùng màu China cho rẻ nhá.
- Mày tâm thần rồi, màu Tàu đục lại cặn, đi bút chậm, bọn diễn hoạ nó lại chửi cho, cứ xài hàng Mỹ và Châu âu cho tao. Thiếu tiền, bảo chủ nhiệm tạm ứng. Chỉ dùng mực Tàu của bọn ba bớp ấy thôi. .. à… đúng rồi, mày vẽ cho tao một cái thực quản di động, đeo mặt nạ như kinh kịch của bọn Tàu ấy, cho nó lúc ẩn lúc hiện …
- Rồi, bọn ngốn tài nguyên, bọn không cái gì không ăn, bọn không biết bẩn là gì, bóng ma vĩnh cửu của thế giới, hà hà, Tung của, hay hay mà em dùng tí vi tính cho nó máu nhé.
- Ờ, cho cái transparent vào. Dùng cho tất cả bọn ma luôn.
- Một con ma thực quản, lúc ẩn lúc hiện, từ quá khứ và bất tử, có sức mạnh kinh hồn. Và một tâm hồn đen tối, một sức tiêu hoá vô tận.
Mắt mở to, hướng về bàn phân cảnh, Miyazaki hào hứng tiếp.
- Mày cho Mihiro cứu rỗi nó luôn, chỉ có sự trong sáng và nhân hậu mới cứu được thế giới này. Mihiro sẽ dẫn nó đến bản thể thứ hai của nước mụ phù thuỷ, chị em sinh đôi của mụ. Cùng hình dáng nhưng là bản thể tốt đẹp của chúng ta từng là trong quá khứ, nơi lưu giữ truyền thống và những gì tốt đẹp nhất. Là nước Nhật một thời yêu dấu. Để bà ta gửi đống hình cắt giấy đó tấn công ha ku. Mỏng manh nhưng đoàn kết kiên cường. Nghệ thuật cắt giất Nhật bản. Để nó đánh bị thương Haku đang bị ô nhiễm, chỉ bằng một con chim giấy nhỏ, màu trắng …, biến con lợn con của mụ phù thuỷ thành chuột, thân hình to xác nhưng đầu óc không bằng con chuột. Cho tất cả lên chuyến tàu đó.
- Này, hoạ sĩ trưởng nhóm đập vào tay Miyazaki, tàu nào, giấy nào… ông anh hút cỏ à… ,
Miyazaki không trả lời, bật đến bàn dựng cảnh, vơ vội lấy bút chì và phác thảo liên tục trên chiếc bàn giấy đó. Miệng không ngừng lẩm bẩm,… dấu ấn cao quý cổ xưa không thể đóng lên đống hàng nhái được, nó phải được trả lại .. trở lại… “Vô diện” ở lại cùng quá khứ, nó cần được giữ ở đó để cái trong sáng và nhân hậu bay lên… rồi, Hichiro và kohanku bay lên, Mihiro nhận ra haku chính là thần sông vì cô bé đã từng thanh tẩy một dòng sông,… lại nhớ ra chàng chính là dòng sông thơ ấu … ha… ha…, bay mà như bơi, bơi trong ký ức tươi mát về dòng sông đã bị lãng quên, … ký ức ùa về, cô bé trở lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, cô đã nhận ra tất cả … tất cả sắp được giải cứu, ôi những con lợn ngu ngốc, cho chúng bay một cơ hội, cho cái nước Nhật, cái thế giới tội lỗi này một cơ hội, cho những dòng sông một cơ hội … cho ta một cơ hội. Cho các em nhỏ một happy and…,
“Ê, đứa nào gọi cho tao chủ nhiệm phim”, Miyazaki bất ngờ quay lại và hét toáng lên. Mọi người đi ăn trưa đã về từ bao giờ và đang làm việc hăng say. Ngay sau lưng ông là hoạ sĩ chính và tay chủ nhiệm.
- Mày gọi thằng Hoàn Rock, bảo nó viết nhạc cho phim.
- Dạ,…. Nó bận tham gia hội HD rồi, không có thời gian, nó giới thiệu thằng đệ tên KITARO .
- Mấy tuổi rồi mà còn hấp diêm mới hd, gọi cu Ki ta ro.
Tút… tút tiếng chuông di động đổ dài, - anh ơi, không gọi được thằng ngợm này đâu, bây giờ nó là sao rồi, "chảnh" lắm.
- Gọi lại thằng Rock, bảo nó cho thằng khác đến, nhanh lên, bảo nó đến ngay đây.
- Dạ … dạ …
Không để ý đến tay chủ nhiệm và cái điện thoại ngớ ngẩn, Miyazaki kéo trưởng nhóm lại gần chỉ chỏ trên các khung hình vừa phác hoạ xong.
- Đây là thử thách cuối cùng, cô đối mặt với kẻ thù nguy hiểm nhất mụ phù thuỷ chủ nhân của vùng đất ma ám, hình ảnh của nước nhật quá khứ và hiện tại, thực dụng và ác độc , kẻ cai quản các thể sống đã lãng quên chính mình nhằm mưu lợi cá nhân và bản thể quá khứ tốt đẹp của mụ, một truyền thống ấm áp nhưng đã lạc hậu.Một thử thách tuy nhỏ nhưng rất quan trọng, nhưng với người xem, họ đã tìm được sức mạnh của chính mình qua những điều mà Mihiro đã trải qua trước đó, Mihira đã mạnh mẽ hơn, tự tin hơn, và người xem... có lẽ cũng thấy mình cần như vậy hoặc chí ít họ cũng thấy ngài ngại trước các thói hư tật xấu. Mihiro đã vượt lên chính mình và tiếp tục đi về phía trước bằng sức mạnh của nội tâm tươi sáng, cô vượt qua thử thách một cách dễ dàng và dẫn lối cho các linh hồn lạc lối trở về. Không quay đầu lại. Không có gì có thể cản bước tiến của em trở về với thực tại về với tương lai. Và rồi những gì đã trải qua không phải là giấc mơ nó có thật như chính những lá rễ cây bám đầy trên chiếc ô tô của gia đình Mi-hi-rô vậy.
-----
P/S:
- Thông tin thêm về bộ phim các nhân vật, lược trích cốt chuyện
- Bối cảnh nhà tắm, khu phố các linh hồn được lấy ý tưởng từ đây các công trình kiến trúc :) - Hayao Miyazaki trả lời phỏng vấn ...Họ thiếu trải nghiệm sống thực sự và mất khả năng tưởng tượng...
một số thông tin khác về Miyzali

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét