Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

__Black suits comin'


    Những kẻ trong bóng tối, những kẻ mặc đồ đen, đặc vụ áo đen… hay đơn giản, những gã mặc đồ đen đã trở lại với phiên bản 2012, MIB3. Nhớ lần đầu xem phim này, hồi đó là mùa hè 1998 , ra hàng thuê băng Video thấy cái tên là lạ, đáng ngờ “Những kẻ trong bóng tối” , bật xem, ngay những phút đầu tiên, tên Producer : Steven Spielberg hiện ra là mình đã hồi hộp rồi, và suốt từ phút đó là mắt cứ dán vào ti vi luôn. Phim này có 2 cảnh nhớ đến tận giờ, thứ nhất là trường đoạn J đỡ đẻ cho một sản phụ Alien, chú này bị bà mẹ đau đẻ dùng tung xúc tu dần cho một trận thừa sống thiếu chết, khi đỡ được con mực sơ sinh trên tay tưởng thoát rồi thì lại bị nó “tè” ngay vào mặt. Cảnh còn lại là phi thuyền không gian của con gián khổng lồ trúng đạn, lao xuống đất tạo lên một trận sóng cát khổng lồ, ào ạt tung bụi vào K và J, rất ngoạn mục. Mình thích chú Will Smith bắt đầu từ phim này. Sau đó khá lâu mới được xem “Ngày độc lập-Independence day”, trước đó thì rất thất vọng với gã cao bồi vớ va vớ vẩn trong “ Miền tây hoang dã -Wild Wild West”. Thuộc dòng khoa học giả tưởng lại có thêm Spielberg sản xuất lên MIB có cốt truyện rất chặt chẽ, tiết tấu nhanh gọn và kịch bản có những nút thắt rất bất ngờ làm người xem hứng thú. MIB còn để lại nhiều đặc cảnh tâm lý độc đáo: Ví như trường đoạn James ngồi trên ghế suy nghĩ về quyết định gia nhập MIB suốt từ tối đến khi mặt trời dần lên, đẹp và sâu sắc. Sau này tôi còn xem lại phim này vài lần nữa trên HBO.
    2002, sau 5 năm, những kẻ trong bóng tối trở lại, ở Việt Nam, lúc này là thời kỳ hội nhập của phim ảnh nhưng các bom tấn Holywood đến Việt Nam chậm hơn so với các thị trường khác chừng 1 đến 2 tháng, MIB ra rạp lớn và chính thức lấy tên “Những người mặc đồ đen”. Không vượt qua được tò mò, tôi thuê đĩa về nhà trọ xem, đĩa vừa mờ vừa tối (bản quay trộm trong rạp). Hôm đó ngoài phòng tôi thì mấy cậu bên cạnh cũng sang xem cùng, sáng hôm sau tỉnh dậy mình hỏi mấy thằng, phim kết thúc thế nào, chả thằng nào biết. Cả bọn đều ngủ gật giữa chừng cả, tôi chán bỏ đấy không xem nốt nữa, mấy tuần sau lò dò ra rạp xem lại, không ngờ thấy hay và khoái hơn hẳn. Nhưng MIIB so với phần đầu là một bước lùi lớn về mặt nội dung, phim không nhiều những thắt nút bất ngờ, và lạm dụng kỹ xảo đến mức ngấy. Bù lại phim có những bản Sound track rất hay do chính Smith hát, điển hình là Born to Reign và Black suit comin’. MIIB có thể xem là một thất bại lớn của Smith nếu so sánh với những Independence day, I, Robot, Hancock, I am Legend và vô số những phim tâm lý xã hội khác, nó chỉ khá hơn W3, mặc dù hai phim này đều khá ăn khách.

    2012, mười năm tình cũ, MIB3 trở lại, các nhà thiết kế poster không nhét thêm chữ I vào thành MIIIB nữa vì nếu cứ làm vậy thì một lúc nào đó sẽ thành MIIIIIIIIIB mất. Có thể nói ngay là MIB3 là một phim cảm động, diễn xuất của Will và Tommy đẩy những cảnh quan trọng trong phim trở thành những điểm nhấn khó quên. Phim không hề lạm dụng kỹ xảo, nó được tiết chế một cách hợp lý, các nhà sản xuất có lẽ đã rút ra được nhiều kinh nghiệm từ thất bại trước đó, họ đầu từ nhiều hơn vào câu chuyện. Và MIB3 đã kể một câu chuyện hay và xúc động tuy nhiên, thời lượng 94 phút là quá ngắn cho một câu chuyện như vậy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét