Chủ Nhật, 12 tháng 9, 2010

__Ran của Akira Kurosawa



    Nếu không nhờ wikipedia, thì tôi cũng không biết Ran là tác phẩm làm lại từ vua Lia của Sech pia, Ran quá hoàn chỉnh và độc lập, hoặc nó đã được nhật hoá, quốc tế hoá đến mức thành của riêng Akira, thành một phần của điện ảnh thế giới. Đây là bộ phim màu đầu tiên của ông mà tôi được xem, trên màn ảnh rộng. Một câu chuyện mạch lạc và hấp dẫn suốt gần 3 tiếng đồng hồ. Nhanh chậm đan xen, lời kể rõ ràng và trực tiếp, do đó thông điệp của nó càng được nhấn mạnh theo cách mạnh mẽ nhất, dễ thẩm thấu nhất. Tính cầu toàn của Akira được thể hiện rất rõ, toàn phim, hành động và lời thoại của nhân vật đều rất phù hợp với diễn biến tâm lý của họ, cũng như diễn biến tâm lý đó là sinh ra từ hoàn cảnh của câu chuyện và diễn biến này lại nảy sinh từ mẫu thuẫn của bộ phim, của kịch bản. Bộ phim là một "thực thể hoàn chỉnh", một sự hợp lý đáng kinh ngạc giữa nội dung và hình thứ. Toà lâu đài hoành tráng được bị thiêu rụi trong phim cũng những xác chiến binh can đảm được akira cho xây dựng như thật trên sườn núi phu sĩ, một mặt đất cháy đen, phần còn lại của núi lửa đã tắt càng làm cho bối cảnh thêm phần bi tráng. Có thể nói, trong phim, mọi nguyên nhân đều xuất phát từ một người phụ nữ độc ác và xảo quyệt, tuy nhiên người xem cũng nhận ra ngay nguyên nhân của mọi thù oán và mưu mô đó là kết quả của tội ác mà nhân vật chính gây ra. Do đó sự tác động mạnh lại được đến từ rất nhiều yếu tố, cái này làm cho người xem thấy thực sự bị chìm, bị tràn ngập bởi, nội dung bởi hình ảnh, bởi âm thanh, bởi sự đau khổ, bởi sự độc ác, và bi kịch của các nhân vật.
    Tác phẩm thực sự hoành tráng với các bối cảnh rộng lớn, những trận chiến nhiều ngựa nhiều người, những bình nguyên và các thảo nguyên xanh bát ngát. Có những bối cảnh mà những đoàn quân được trải kín trân trời, nhìn từ xa cực kì ấn tượng. Ý đồ quân sự của các tướng lĩnh được diễn tả rất chân thật, không rối rắm và vô lý như Xích bích của Ngô Vũ Sâm. Hình ảnh gây u uẩn và bi thảm nhất có lẽ là hình ảnh trong lúc thua trận, trong lúc chạy chốn cái chết mà mưu đồ ác độc vẫn được thực thi, gã kị sĩ vỡi cái bọc trắng trên tay, bạn có thể đoán ra ngay đó là thủ cấp của Sue, một biểu tượng của cái đẹp, cái trong trắng, thanh khiết, sự cứu rỗi của toàn bộ bi kịch đó, đã bị ám sát. Bi kịch vẫn chưa hết ngay cả khi phim hết. Hình ảnh Phật tổ trong phim cũng được dẫn ra rất ma quái và đáng sợ, chẳng ai kể cả phật tổ từ bi có thể cứu rỗi được thể xác và tâm hồn của con người trừ chính bản thân họ.

    Hàng ngày, hàng giờ, trên khắp trái đất, từ cổ tới kim, con người vẫn đều đặn huỷ hoại lẫn nhau và huỷ hoại chính mình.

2 nhận xét:

  1. Kha nang viet cua ong ngay cang tot len, bai viet chat che va co diem ket thuc hoan hao. Ko biet hoi xua ong co thich viet van ko??? Toi thich doc nhung bai sau nay cua ong hon. Cho toi gui loi hoi tham gia dinh nhe!!!

    Trả lờiXóa
  2. Thank, mọi người vẫn khoẻ, tôi và cu Quyền nhắc ông suốt. Phải trực tiếp xem phim đó thì ông mới thấy, dù rất cố nhưng tôi cũng chỉ "tán" được một phần nhỏ của nó.

    Trả lờiXóa