Thứ Tư, 21 tháng 10, 2009

Thanh niên và chuyện chính trị - bài 1


Tuổi tí biết gì mà nói.

Câu chuyện bắt đầu cách đây chưa lâu, hồi tôi mới ra trường, trong lúc trà phiếm một cậu đồng nghiệp kể chuyện học cảm tình đảng của cậu ta. Ngay từ hồi sinh viên do năng động sôi nổi, học giỏi, hoạt động các phong trào tập thể tích cực, chơi thể thao tốt, do đó đem lại cho trường nhiều giải thưởng trong các hội thi, hội thao và các loại hội… Một sinh viên, đoàn viên ưu tú được cử đi học cảm tình đảng là chuyện “tất lẽ dĩ ngẫu” , chuyện đáng nói ở chỗ là cái mồm của cậu này, cóc chết tại miệng, các cụ nói cấm sai, thỉnh thoảng tôi vẫn khâm phục các cụ. Ngay buổi thứ 2 hay thứ 3 gì đó, ngồi ngay bàn đầu cậu bạn tôi phán : “ Dân là chủ, Đảng là đầy tớ của dân, Đảng sai Đảng sửa, dân sai Đảng bỏ tù” vậy là các Chủ vớ vẩn là bị đầy tớ nó tẩn ngay. Thế là coi như xong đợt học cảm tình đảng lần thứ nhất, tí chết , may mà cậu ta không bị ghi lý lịch hay hồ sơ, hú hồn hú vía. Ông thầy vị tha chỉ nói “ biết gì mà nói”.

Hồi làm cùng công ty với tôi, với cá tính sôi nổi và năng động của mình, không lâu sau đó cậu ấy lại được cử đi học CTĐ . Câu chuyện trên được cậu ta kể sau khi nhận được quyết định đi học lần này, nó làm chúng tôi được trận cười vui vẻ.

Trở lại vấn đề, chuyện chính trị là những chuyện gì, tôi chưa tra nghĩa của từ chính trị, nhưng qua thời sự, báo đài, phim ảnh tôi hiểu nó đại khái như sau: đó là những chuyện liên quan tới nhà nước, thể chế, pháp luật, đảng, quản lý nhà nước, nhân sự cấp cao, chuyện về Trung Quốc áp bức ta. Các chuyện về dân chủ, đa nguyên đa đảng, chuyền về các nhân vật bất đồng chính kiến, chuyện về sự yếu hèn, bạc nhược, về sự tham lam vô độ của giai cấp quan chức hiện nay….. Hê hê, nghe bi quan quá. Và tất nhiên thanh niên nói ai nghe, ai tin, và ai cho phép nói. “Tuổi tí biết gì mà nói”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét