Thứ Tư, 4 tháng 11, 2009

no man land


Một sáng thức dậy
Nằm giữa cánh đồng
Bỗng thấy trên không
Ngập tràn bụi đỏ

Đôi quạ bên đó
Vụt ngang bên đồi
Quàng quạc chơi vơi
Giữa đời hoang vắng

Bầu trời không nắng
Mặt đất không cây
Loang lổ lấp đầy
Có còn đau khổ?

Một vành mây trắng
Lơ lửng giữa trời
Gió thổi không trôi
Ôi!, người, tội nghiệp

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét