Thứ Hai, 9 tháng 11, 2009

Tiên sư Thằng Tào Tháo*


    Hôm trước U23 của ta đập vào mặt U23(thực chất là U19) của Tàu 3-1, tôi rất sướng nhưng vẫn bực âm ỉ vì thái độ của Tàu, mình mời U23 mà nó cho U19 sang đá, còn gọi giả vờ là U23. Vậy là ở mức độ quốc gia thằng này cũng dùng hàng giả, hàng nhái để chơi ta. Chuyện này làm tôi nhớ lại một chuyện vài năm trước. Không biết sao dạo ấy máy bay các hãng hàng không Mỹ rớt liên tục, mà Mỹ là quê hương của hãng Boeing nổi tiếng. Trong khi đó Tàu nó làm được máy bay, phóng được tàu vũ trụ. Bộ phận gián điệp kinh tế của FBI và CIA vào cuộc, tìm ra nguyên nhân sau. Chả là hồi đó giá dầu tăng cao, các hãng HK Mỹ tiết kiệm chi phí bảo dưỡng máy bay bằng cách dùng thiết bị và linh kiện của Tàu, Đài Loan để thay thế cho rẻ, còn Tàu thì lúc ấy đang thặng dư mậu dịch với toàn thế giới lên rất lắm tiền, lên xài toàn hàng hiệu Mỹ, lên làm đủ mọi thứ trên trời như trên, thành công cả. Vậy là Máy bay Mỹ sài linh kiện Tàu--> rơi, tàu Vũ Trụ, phi cơ Tàu, dùng linh kiện Mỹ --> bay khỏe. Sau vụ này Mỹ mới thấm câu "Tiền nào của nấy" và "đồ Tàu", từ đó máy bay bớt rơi hẳn. Trở lại trận bóng, trước đó mấy ngày các quan chức và đội tuyển U23 ta mời U23 đội bạn dự tiệc chiêu đãi tại một nhà hàng sang trọng, và tất nhiên trong các món cao lương mỹ vị và đắt tiền không thể không có thực phẩm nhập khẩu từ Trung Quốc, có thể là hải sản đông lạnh, một loại gia vị, hay có cái gì đó trong các món hầm ..v..v.., mà sau đó tất cả mọi người tham dự hôm đó bị Tào tháo rượt một trận tá hỏa. Người nhà ta do có kinh nghiệm lên chỉ xài Becberin, Biseton, orezon, hoặc các thứ thuốc tây khác. Còn các bạn Tàu, sẵn tinh thần quốc gia cao độ lại sẵn có các Viện Đông Y Trung Quốc lên các bạn vào đó chữa, với lời hứa, dứt cơn nhanh và lại còn khỏe hơn trước. Và kết quả như ta thấy U23 Tàu tuy trẻ nhưng thằng nào thằng đấy mặt mũi già câng, thâm hiểm thế mà hôm ấy khi vào trận chỉ biết chạy hùng hục như trâu húc mả, mặt mũi vô hồn, ngu ngơ thấy tệ. Còn bên ta tuy thể hình, thể lực yếu hơn cộng thêm ảnh hưởng của cơn bệnh nhưng đá rất có nét, tấn công sắc sảo, phòng thủ hiệu quả và thắng trận.
      Còn các cụ nhà ta ngoài chuyện bị nó đô hộ trên dưới 1000 năm, chắc nhiều lần bị chơi khăm, bực quá lên mỗi lần cứ vô nhà xí do ăn phải thực phẩm bẩn (có cái của Tàu, cái không) lại lôi thằng Tào Tháo ra réo.
      Bây giờ, đảo thì nó chiếm rồi, trên đất liền, cứ dự án lớn nào là nó thầu hết, cực đông (trà cổ) thì nó thuê 50 năm, cực Bắc thì đóng cọc cắt xén, cử dân sang canh tác hộ, cao điểm Tây nguyên thì có vài chục nghìn mắt một mí xủn xẻng điếc cả tai voi. Hàng hóa "made in china" thì ngập thị trường. Ngoài biển thì tàu chìm, tàu nổi, máy bay lượn như ruồi. Không nói nhưng chóp bu, tướng tá nhà ta chắc nhìn cũng xanh mặt, bây giờ đất đai, tiền của nhiều, đánh nhau thì chết. Tiếc lắm.

Vậy nên, ngoài réo thằng Tào Tháo ra chửi thử hỏi còn làm được gì nó. Hóa ra ở ta AQ là rất , rất nhiều

(*) Một câu trong truyện ngắn của Nam Cao.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét