Thứ Hai, 7 tháng 12, 2009

Con ốm

Gió lạnh cơn đầu mùa
Áo ấm đã khoác chưa
Ra đường chưa đội mũ
Chiều nay con sốt rồi

Tấm thân nhỏ yếu mềm
Nằm yên thiêm thiếp ngủ
Mắt vẫn ướt mi dài
Tiếng nấc nghe thật tội

Vắng hẳn tiếng bi bô
Không tiếng cười thích chí
Khóc âm ỉ trên vai
Lại một cơn hờn dỗi.

Màn đêm lặng lẽ trôi
Giấc ngủ không đến vội
Đôi mắt nặng nói lời
Con ơi đừng ốm nữa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét