Thứ Năm, 2 tháng 9, 2010

.. Suối nguồn-The fountainhead- AYN RAND


    Đây là một tác phẩm có định hướng suy nghĩ của người đọc, nó có thể giúp người ta tỉnh cơn mê, không còn nghi hoặc vào bản thân mình, tự chủ và tự tin. Rồi bạn sẽ thấy tầm quan trọng vào của sự trung thực với bản thân mình. Giá trị của cái tôi, cái bản thể của bạn, bạn phải sống vì nó trước khi nghĩ tới những thứ khác. Nó là tiếng thét mạnh mẽ vào sự giả dối của chủ nghĩa "vị nhân sinh", vạch trần bộ mặt đạo đức giả của những kẻ rao giảng, sống vì người khác, hy sinh vì người khác, học tập vì người khác, noi gương kẻ khác, hãy là chính mình trước.
Lời tự bào chữa của Roak(nhân vật chính) trước tòa.
... Lợi ích chung của tập thể đã được chọn làm quyền và lý do để bào chữa cho tất cả chế độ chuyên chế bạo ngược đã từng có trong lịch sử loài người. Cái tập thể đó có thể là một sắc tộc, một giai cấp, hay một quốc gia. Tất cả những cơn ác mộng trong lịch sử đều được thực hiện với động cơ trá hình là chủ nghĩa vị nhân sinh. Đã từng có hành vi ích kỷ nào có sức phá hoại ngang với những thảm họa chết chóc do những người đi theo chủ nghĩa vị nhân sinh gây ra? Lỗi nằm ở chỗ loài người không có đạo đức hay ở chỗ nguyên tắc đạo đức của loài người đã sai từ trong bản chất? Những tên đao phủ khủng khiếp nhất lại thường là những người nhiệt tình nhất. Họ nhiệt tình tin rằng có thể đạt được một xã hội hoàn hảo nhờ máy chém và đội hành quyết. Không ai nghi ngờ quyền giết người của họ bởi vì họ giết người với động cơ vị nhân sinh. Người ta chấp nhận việc ai đó phải bị hy sinh vì những người khác. Diễn viên có thể thay đổi, nhưng nội dung vở bi kịch thì vẫn giữ nguyên. Một người đấu tranh cho nhân quyền luôn khởi đầu bằng những tuyên bố về tình yêu nhân loại và luôn kết thúc bằng một biển máu. Điều đó đang diễn ra và sẽ tiếp tục diễn ra chừng nào loài người vẫn còn tin rằng một hành vi được coi là đức hạnh nếu nó không xuất phát từ cái tôi. Niềm tin này cho phép những kẻ theo chủ nghĩa vị nhân sinh hành động ép buộc nạn nhân của họ phải chấp nhận điều đó. Những người lãnh đạo của phong trào tập thể luôn tuyên bố họ không cần gì cho bản thân họ. Nhưng hãy quan sát những gì họ đã gây ra...
Còn đây là lời tác giả trong lễ kỷ niệm 25 năm ngày xuất bản
... Cụ thể hơn, ranh giới cơ bản nhất giữa những người tôn vinh con người và những kẻ thù địch con người là một bên phấn đấu cho sự thăng hoa của lòng tự tôn cũng như sự thiêng liêng của hạnh phúc thực sự trên mặt đất; còn bên kia thì cố gắng để con người không đạt được hai thứ đó. Hầu hết nhân loại tiêu tốn năng lượng và tình cảm của mình ở khoảng giữa của hai thái cực trên: họ chao đảo từ bên này sang bên khác, vùng vẫy để không phải gọi tên sự khổ sở của mình. Nhưng gọi tên hay không cũng không thay đổi được bản chất sự khổ sở của họ....

3 nhận xét:

  1. Mình rất thích cuồn này nè, 1 cuốn rất dày nhưng đọc lại rất dể hiểu, thông điệp của Anne rất rõ ràng nhưng không làm mất đi sự duyên dáng của cuốn sách.

    Không biết bạn thích đọc thể loại sách thế nào vậy, mình thì thử nghiệm tất cả. Có những cuốn đọc mà xót tiền quá chừng, nhưng lâu lâu cũng vớ được vài cuốn hay (với riêng mình), chẳng hạn như cuốn thiếu nữ đeo hoa tai ngọc tai, lụa, nữ công tước Marianna Ucrìa,.... Bạn thử tìm đọc và review xem ^^

    Trả lờiXóa
  2. Thiễu Nữ đao hoa tai mình có đọc những cuốn còn lại thì chưa, mình đã nâng lên đặt xuống "Lụa" mấy lần rồi mà cuối cũng vẫn chọn... cuốn khác.. hi hi :) chắc ko có duyên :D

    Trả lờiXóa
  3. cuốn này như cái búa đập êm mình vậy
    tới bi giờ sau bao nhiêu năm vẫn cứ êm ái như thế

    Trả lờiXóa