Chủ Nhật, 3 tháng 10, 2010
__Blade Runner - Gặp lại Harrison Ford trẻ trung
    Đã lâu không nhìn thấy Ford trẻ trung, quen gương mặt anh như vậy trong chuỗi bộ ba star war, indiana jonh, bây giờ lại thấy anh như vậy, vui quá, cứ ngỡ anh trẻ lại, hài hước hơn quái hơn và lại tiếp tục phiêu lưu cùng star war. Nhưng không, trong "Blade runner- Máy chém di động" anh trở lên lạnh lùng, vô cảm, cái nhìn không tinh quái dí dỏm , nó lờ đờ hoang dại. Phải mất một lúc lâu khi phim bắt đầu tôi mới quen được hình ảnh mới này của anh. Màu sắc trong phim khá ảm đạm và thống nhất. Từ đầu đến cuối là một tông xanh lá cây đen, không biết đây có phải là "thời kỳ xanh" của Ridley scott không, trước đó alien (1979) của Ridley cũng xanh lè như vây. Nhịp độ phim có phần chậm rãi, và vì vậy sự tàn nhẫn, độc ác của con người trong phim được nhân lên gấp bội. Deckard-Ford, thành viên của đội đặc nhiệm "Blade runner", lạnh lùng bắn hạ những người nhân bản (replicants là từ dùng trong phim, người thay thế ), coi họ không phải là người, chỉ đơn giản như hạ một con thú, một động vật không phải người, hoặc giả như một con rô bốt. Để tăng thêm sự nhẫn tâm đó, người thay thế được những diễn viên rất xinh đẹp thủ vai, điển hình là người đẹp Sean young trong vai Rachel, người nhân bản đã làm khơi dậy một chút tình cảm người trong Deckard. Không như những nhận định về phim này trước đây tôi từng đọc, nào là tiết tấu nhanh, đuổi bắt hồi hộp, không có kịch bản rõ ràng, phim là một diễn cảm buồn và đẹp. Cứ như Riddley cổ vũ cho phong trào sống chậm vậy, lên có những lúc những đoạn nó gây cảm giác ... buồn ngủ với những ai trông đợi những pha hành động nghẹ thở kiểu như Ma trận hay giật gân kiểu như alien, predator . Pôn Gô -Ganh, có một bức tranh nổi tiếng "Chúng ta là ai, chúng ta từ đâu tới" thì phim này có lẽ vấn đề lớn nhất của nó cũng như vậy. Thật là tiếc khi tôi đã không được xem phim này sớm hơn, phim ra đời năm 1982, để thấy được một hình ảnh mới lạ của Harrison Ford, nhưng lại cũng là may mắn khi được tiếp cận nó sau Shutted island và INCEPTION, vì đơn giản, cũng là một thủ pháp làm phim nhưng Blade runner gây được nhiều bất ngờ thú vị hơn, đem lại nhiều thương cảm hơn hai phim kia, làm ta khi về mà dọc đường còn nhớ mãi. Có lẽ cũng vì vậy mà bộ phim được ca ngợi là đột phá của dòng phim khoa học viễn tưởng này. Những nhà phê bình phim của ta, tôi nghi rằng họ có thể chỉ dịch lại bài viết của báo nước ngoài mà thực tế đã không được trực tiếp xem phim. Chỉ với một cái nhìn, một hình ảnh cuối phim thôi là người xem phải xắp xếp lại toàn bộ chuyện phim từ đầu đến cuối, xét lại các nhận định của mình, làm chúng ta có cái nhìn thông cảm hơn, ấm áp hơn về tất cả. Về các nhân vật, những người nhân bản trở lên thật đẹp đẽ, họ càng đẹp bao nhiêu thì con người lại càng xấu xí bấy nhiêu, chúng ta sẽ lại hỏi câu hỏi của gô ganh, sẽ lại đặt vẫn đề điểm xuất phát, khởi nguồn (inception) và có lẽ xâu xa hơn là "Cội rễ" của chúng ta. Một câu hỏi chưa bao giờ cũ.
P/S: Định sẽ viết một bài về tác phẩm "Cội rễ" (Tác giả: ELICX HÊILI (ALEX HALEY), dịch DƯƠNG TƯỜNG) nhưng lại chưa đọc xong. he he, 2 năm rồi mới đọc được 2 chương.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Blade Runner là một thất bại về doanh thu tại thời điểm bộ phim ra đời nhưng tầm ảnh hưởng của nó tới những bộ phim KHVT sau này là rất lớn. Có thể kể đến: Dark City, I Robot, và mới đây nhất là Inception.
Trả lờiXóaReview này của bác theo em là hay nhất trong các review film trong tamxuanthu từ trước tới giờ. Blade Runner xứng đáng là bộ film cần xem lại tới lần thứ 2, thứ 3 và nhiều lần nữa.
thank Admin, mỗi tội là nhiều lỗi chính tả quá, tại thói quen cẩu thả của mình, thật xí hổ, mỗi lần vào lại một lần sửa lỗi.
Trả lờiXóa