Thứ Ba, 29 tháng 11, 2011

__The FilmClub


    The FilmClub, tác giả David Gilmour: Tên tiếng việt là Cha, Con & những thước phim, sách của Thái hà book-2010, Đào Thùy Liên dịch và Trần Vũ Nhân hiệu đính. Sách nhiều lỗi chính tả, đọc thỉnh thoảng như cơm nhai phải sạn. Tính tôi ham chơi, thích phim ảnh nhạc họa. Xem phim rồi thì lại có tật khen khen chê chê như thật, và sách về phim ảnh thì chả mấy khi đọc, lâu lắm rồi mới mua một cuốn sách có liên quan đến phim, đó là cuốn này. Sách viết hay, nhưng dịch (hoặc đánh máy) hơi ẩu. Sách viết về một người cha buộc phải dạy con trai mình (Jesse) qua những bộ phim vì cậu bé không chịu học. Người cha đồng ý cho cậu không phải đến trường với một điều kiện, mỗi tuần cậu phải xem 3 bộ phim do ông lựa chọn.
..."Tôi giải thích: Có những bộ phim ảnh hưởng chắc chắn đến con khi con còn trẻ, chúng mang đến cho con một trải nghiệm phong phú mà con có thể sẽ khó tiếp nhận khi lớn hơn. Con "mua nó" theo cách mà con không thể nào thực sự lặp lại sau này.
    Bây giờ khi đi xem phim, tôi dường như quan tâm tới nhiều chuyện khác: người đàn ông cách vài hàng ghế phía trên đang nói chuyện với vợ, ai đó đang ăn nốt bắp rang bơ và ném chiếc túi vào lối đi giữa hai hàng ghế; tôi ý thức về chuyện bắt lỗi, về đoạn hội thoại tồi và các diễn viên hạng hai. Đôi khi tôi xem một cảnh có rất nhiều vai phụ và tự hỏi: Họ có thích thú việc được là diễn viên phụ hay là họ đang khổ sở vì không được mọi người chú ý? Ví dụ, có một cô gái trẻ ở trung tâm liên lạc ngay đoạn đầu phim Dr. No (Tiến sĩ No). Cô ta có một hoặc hai lời thoại nhưng bạn không bao giờ thấy lại cô ta trong cảnh nào nữa. Tôi băn khoăn hỏi Jesse rằng chuyện gì đã xảy ra với tất tần tật những người kia trong những cảnh quay đông đúc ấy hay những cảnh quay tiệc tùng: Cuộc sống của họ sẽ như thế nào? Họ có bỏ nghề diễn và kiếm việc khác không?
    Tất cả những điều này cản trở việc thưởng thức một bộ phim, vào những ngày xa xưa, con có thể bắn một phát súng ngay cạnh đầu bố, nó không cắt ngang sự tập trung và sự tham gia của bố vào bộ phim đang trải ra trên màn hình ngay trước mắt. Bố trở lại với những bộ phim cũ không chỉ để xem thêm một lần nữa mà còn hy vọng rằng; bố sẽ được tận hưởng cảm giác đã có trong lần đầu tiên xem chúng (không chỉ về những bộ phim, về tất cả mọi thứ)"...

    P/S: Ngoài "Đối thoại với Trương Nghệ Mưu" đọc đã lâu và cũng đã quên :), thì ba cuốn còn lại tôi chỉ mới đọc được FilmClub. Nhưng chúng tôi (tôi và ba bốn người nữa) đã cùng nhau xem được gần 70 phim trong một không gian đặc quánh màu sắc, âm thanh và khói thuốc, một khoảng thời gian thú vị, đầy cảm xúc và không thể nào quên.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét