Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2011

__Tay đấm thép: Real Steel


    Cơn bão lạm phát quét qua thành thị đến nông thôn, từ các doanh nghiệp tư nhân đến nhà nước. Tăng giờ làm, giảm lương là việc đầu tiên giới chủ (được gọi mĩ miều là lãnh đạo trong các DN quốc doanh) nghĩ đến. Chờ mãi rồi cũng có được một buổi vào rạp, trong dòng danh sách phim trình chiếu, "Tay đấm thép- Real Steal" được chọn, nó thuộc thể loại ưa thích của tôi, khoa học viễn tưởng. Bối cảnh câu truyện xảy ra trong tương lai gần, nơi các sàn đấm bốc không còn thuộc về các võ sĩ nữa, nó là cuộc đấu sinh tử của các Ro-bot. Một thực tế phải thừa nhận, thế giới đang được ảo hóa rất nhanh, từ mạng xã hội, gameonline, thực tại ảo, văn phòng ảo, đấu trường ảo ... ngay cả cuộc đấu của các Ro-bot, nghe qua cũng rất ảo, nó dễ làm người xem liên tưởng đến những trận chiến nhảm nhí của những Rô - bốt biến hình. Nhưng không, "Tay đấm thép" có thực ngay từ nhưng cảnh đầu tiên với những thất bại cay đắng của Hugh Jackman. Câu chuyện tương lai trong phim bắt đầu như vậy, dần dần được đưa vào câu chuyện ảo là những yếu tố thật nhưng dần trở lên hiếm và ảo: tình cảm thật, nước mắt thật. Đó thực sự là những giá trị thật của "Chất Thép". Một điểm yếu trong diễn xuất của Jackman (Charlie KenTon) là Các cú đấm của anh, dù chỉ đánh một mình nhưng xem rất "nghiệp dư", có lẽ uy lực của đòn đánh phải khổ luyện mới có được chứ không thể tập vài tháng là diễn được. Rất khập khiễng nhưng phải một lần nữa phải cúi đầu thán phục trước những đòn thế của Lý Tiểu Long trong Mãnh Long Quá Giang, Tinh Võ Môn..., khí thế, uy lực thoát ra mạnh mẽ trong từng đường quyền, cú đá, tiếng hét của anh. Không thể pha tạp, không thể bắt chiếc, độc nhất vô nhị.
    Cao trào cảm xúc mạnh dần về cuối phim, cậu Rô-bốt trở lên rất có hồn. Và người thổi hồn vào cỗ máy vô cảm đó là cậu bé bướng bỉnh, đáng yêu MAX-KENTON , con của Charlie. Trong hình hài cậu bé dễ thương là một tâm hồn nhạy cảm, một ý chí mạnh mẽ. Charlie, đã tìm lại được ý trí, tinh thần trách nhiệm với bản thân với cuộc sống của mình nhờ sự xuất hiện bất ngờ của cậu bé. Anh là một con Rô-bốt bằng xương bằng thịt, anh là hiện thân có thật của nhiều người đang sống. Và tất nhiên, tâm hồn anh cũng được chính con trai anh cứu vớt.

1 nhận xét:

  1. Tôi cũng đang lâm vào cảnh này. Làm và sống như một con rô - bốt vậy. Chuyên môn hóa có cái lợi cũng có nhiều cái hại.Nó biến con người trở lên tẻ nhạt, cô đơn và độc ác( cái này thì không chuyên môn hóa thì vẫn có như thường nhưng ít hơn, vì con người độc ác hơn với nhau nếu họ thiếu đi sự liên kết về tình cảm)

    Trả lờiXóa