Thứ Hai, 19 tháng 10, 2009

Về hội họa phương tây- bài 1


Hội họa phương tây luôn bí ẩn và hấp dẫn với đa số người đam mê hội họa thế giới, và người Việt ta cũng không nằm ngoài xu hướng ấy. Trong cái gọi là hội họa phương tây, có nhiều trường phái nhiều thể loại tùy theo từng thời kỳ, từng giai đoạn phát triển của xã hội. Tôi quan tâm đến thời kỳ mà người ta gọi là hội họa hiện đại, sau thời hội họa phục hưng, sau những bích họa nhà thờ, tranh về đề tài tôn giáo, tranh có màu nâu trầm, tranh của những phụ nữ đầy đặn, mắt nhìn xa xăm và vô hồn như ma nơ canh, những nữ thần mũm mĩm.

Về cơ bản thời kỳ này có bốn trường phái lớn, DÃ THÚ, LẬP THỂ, ẤN TƯỢNG, SIÊU THỰC, sự phân chia này được các nhà nghiên cứu hội họa phân loại rất lau sau khi các tác phẩm ra đời, có trường phái được đặt tên rất ngẫu nhiên, trường phái DÃ THÚ là một ví dụ, nó được gọi do sự buột miệng của một nhà báo khi vào xem triển lãm của Henry Matisse. Ông là một đại diện tiêu biểu và xuất sắc của trường phái này. Matis được đào tạo bài bản từ rất sớm và cũng giống như Picasso sau khi đã chán với cách thể hiện hình họa hiện thực, nghĩa là vẽ giống với cái ta nhìn thấy về đường nét về bố cục cũng như luật xa gần, liền quay ra thể hiện cảm giác, ý tưởng của mình và cố gắng trải nó lên toan. Và khi thể hiện cái không nhìn thấy hoặc được nhìn theo cách của bản thân mình mà không cần quan tâm đến người khác có hiểu không, có biết không thì phải thực sự có bản lĩnh, và khi có người hiểu được nó, cảm nhận được người họa sĩ nghĩ gì thì giao điểm đó là sự thành công của bức tranh của họa sĩ và cũng là thành công của người xem. Một cảm xúc mới, đẹp mà không phải người xem tranh hiện đại nào cũng có được.

Dã thú với thiên hướng sử dụng màu cơ bản, xanh thì xanh ngắt, đỏ thì tươi thắm, không có chuyện xanh nhạt, hay xanh nõn chuối, không có đỏ pha vàng…, do vậy vô hình chung bức tranh riêng nó đã rất chắc và khỏe khoắn. Củng cố thêm đặc tính này là đường nét rõ ràng, đơn giản và cô đọng. Riêng tôi, tôi đặc biệt thích bức cá vàng của Matisse, bức này là bức ít tính “dã thú” của Henry, con cá có màu đỏ rất đẹp, sống động trong làn nước trong veo của một cái bình thủy tinh rất trong. Tất cả sáng lên trong cái bình trong veo ấy.

1 nhận xét: